满江红翻译和注释
赏析
满江红拼音版
tóu lǎo wèi guī ,tài cāng sù 、shàng jiāo cán shí 。jiā shān mèng 、qiū jiāng yú chàng ,wǎn fēng niú dí 。bié shù liú fēng cán mò jì ,xīn tíng lǎo lèi kōng chéng dī 。xiào dāng nián 、jun1 zuò zhǔ rén wēng ,tóng wéi kè 。zǐ yàn bó ,yóu rú xī 。qīng bìn gǎi ,nán zhòng mì 。jì xié shǒu 、tóng yóu cǐ chù ,huǎng rú qián rì 。qiě gèng kāi huái qióng lè shì ,kě lián guò yǎn chéng zhèn jì 。bǎ yōu biān 、yōu guó xǔ duō chóu ,jiǎn pāo zhì 。提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
满江红作者
吴渊(1190—1257年)字道父,号退庵。吴柔胜第三子,宣州宁国(今属安徽)人。约生于宋光宗绍熙初,卒于理宗宝祐五年,年约六十八岁左右。嘉定七年中进士,调建德主簿。丞相史弥远在馆中留他,将授以开化尉,他谢道:“甫得一官,何敢躁进。”弥远就不再强他。累官兵部尚书,进端明殿学士,江东安抚使、拜资政殿大学士,封金陵公,徙知福州、福建安抚使,予祠。又力战有功。拜参知政事,未几,卒。渊著有《退庵集》、《退庵词》奏议及易解,《宋史本传》传于世。